HOME PAGE

Người kết nối

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

Mẹ và nhà báo

 Nguyen Luong Hai Khoi - ngày 16 tháng 3 2011


- Con ơi, người ta đang ùn ùn rời khỏi Tokyo à? Sao con bảo mọi người ở đó vẫn bình thường? Con về ngay đi.

- Làm sao Mẹ biết người ta đang ùn ùn ra khỏi Tokyo?

- Báo nói thế.

- Bọn nhà báo ấy Mẹ ạ, Mẹ đừng tin bọn nó. Chúng nó coi sự hốt hoảng của Mẹ như là cách để kiếm cơm ăn thôi.

- Ối... 

- Bọn nó lấy bức ảnh người ta rời khỏi tỉnh Fukushima về Tokyo lánh nạn, rồi chú bên dưới là dân Tokyo hốt hoảng chạy khỏi thành phố.

Một bản tin NHK hướng dẫn cách phòng chống nhiễm xạ cho người dân bằng một giọng văn thuần túy kỹ thuật, thì bọn chúng chú thêm là: một giọng điệu hơi hướng... khải huyền, dấu hiệu ngày tận thế.

Bản tin của người ta nói rõ là: Một địa điểm cách Tokyo 100 km bị nhiễm xạ ở mức nhỏ, bằng khoảng 10 lần người ta vào bệnh viện chiếu tia X thôi, nhưng bọn nó nói mập mờ "Tokyo nhiễm xạ, hoảng loạn bao trùm".


Các bạn con ở Tokyo đều đã lên quận đăng ký cho người lánh nạn từ phía bắc đến ở trong nhà. Chẳng ai chạy cả. Bọn nó không đưa tin, lại bịa đặt người Nhật "lên tàu bỏ chạy ra nước ngoài". Thực ra chỉ có người nước ngoài là chạy.

Con vừa đi vào trung tâm thành phố xong, người ta vẫn sinh hoạt bình thường, các nàng vẫn mặc váy ngắn sát mông đi tung tăng, rạp chiếu phim vẫn chiếu, mà bọn nó ngồi trong văn phòng ở Hà Nội mà phán: Tokyo hoảng loạn.

Từ sau, Mẹ chỉ được nghe thông tin từ con thôi. Đừng tin bọn người được gọi là "nhà báo" ấy. Bọn nó gọi người ta là "bạn đọc", bọn nó cũng gọi con là "bạn", nhưng bọn nó chẳng coi ai là "bạn" cả đâu.


Nhà báo nào nói rằng họ làm báo vì con người của chính họ, chẳng vì ai khác cả, thì đó là người đáng tin nhất. Bọn nào bảo rằng nó lúc nào cũng chỉ vì "bạn đọc", vì "xã hội", không phải vì nó, thì Mẹ đừng đọc chúng nó làm gì. 

- Uhm, thôi được rồi. Tóm lại là vẫn ổn hả?

- Vẫn ổn.

- Uhmm uhmmm...

- Nếu sau này có gì nguy hiểm, con sẽ cho Mẹ biết mà.

- Con à, Tokyo bị nhiễm xạ, người ta chạy khỏi thành phố, con còn ở lại làm gì.

- ???

- Thôi con về đi, nhà báo không nói sai đâu mà. Về đi con.


- !!!

3 nhận xét:

Thuy Dam Minh nói...

Bác nói hơi gay gắt, nhưng về một mặt nào đó thì rất là đúng bác ạ! Tôi ngưỡng mộ người Nhật lắm!

QUANG DONG nói...

Bài này của bác Khôi bên Nhật.Đúng một phần nhưng quy kết toàn thể thì phiến diện lắm.Có lẽ cần thận trọng khi đưa ra kết luận một điều gì đó.Cái bài báo hoảng loạn trên Vietnamnet đã chỉnh sửa rồi!:)
http://www.vietnamnet.vn/vn/quoc-te/12745/nhat-ban-ngay-thu-6--muc-phong-xa-tang-cao.html

Unknown nói...

Tuy không thể vơ đũa cả nắm được nhưng bài viết của bạn có lẽ là tâm lý chung của sinh viên Việt Nam tại Nhật và cũng chính là suy nghĩ của mình. Mình cảm tưởng như là họ làm tiền trên sự đau khổ của người khác.